Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

Paris

Mình quay lại Paris sau đúng một tuần bị khủng bố, rất nhiều cảm xúc. Nếu như Rennes là nơi gần như gọi là "nghỉ dưỡng" bởi không khí trong lành, sạch sẽ, điều kiện sống rất tốt, thì Paris trong tim mình là nơi của "những trải nghiệm tuổi trẻ, tình yêu, bạn bè...bản lĩnh, trưởng thành và cứng rắn. Mình yêu Paris bằng cả trái tim, cũng như Rennes này này. Dù mỗi nơi mối khác, nhưng tóm lại thì là YÊU.

Mình có một ngày rưỡi ở thủ đô hoa lệ. Paris chào mình bằng lạnh, và mưa. Mưa là thứ mình ghét nhất trên đời, vì bẩn khi ra đường, và trong nhà thì cứ bị ồn bởi tiếng mưa. Tóm lại là ghét 




Cũng phải lâu lắm, tầm gần 1 năm nay, mình mới qua Gare montparnasse Một ga trung tâm Paris, đón khách từ các tỉnh như Rennes, Nante... lên. Mấy bữa trước hay đi bus, không đi TGV.

Tàu vào đến Montparnass làm mình nhớ đến bóng dáng của một người bạn, giờ cô ấy đã về Việt Nam rùi. Nhớ, rất nhớ bạn ấy, vì khi cô ấy còn ở Pháp, thì lần nào mình đến Paris _ montparnass, cô ấy cũng ra đón. Có những lần mình đem rất nhiều đồ lên paris, hoặc những lần lên muộn rất muộn, cô ấy cũng ra đón và giúp mình đem đồ về. Nó là mình nhớ lại kỉ niệm hồi năm nhất mới qua Pháp,  hơn 12 giờ đêm mình từ Amsterdam (Hà Lan) về đến Paris. Hai đứa gặp nhau giữa một đêm đầy tuyết mà phấn khởi dã man. 

Bữa nay, tàu vẫn dừng ở bến quen thuộc, mỗi cái không có cô ấy, trong lòng thấy trống trải. Nếu đã đến Pháp, dù chỉ một ngày, được trải nghiệm TGV (tàu cao tốc) , thì cả đời các bạn cũng không quên được. Vấn đề không phải là sự tiện nghi, tốc độ nhanh như bay của nó. Mà mỗi lần dùng phương tiện này, là một cảm giác rất thân thuộc trở và kí ức cứ ùa về. Cái này không phải với mỗi Min cảm nhận được đâu. Ngay cả dân Pháp, họ cũng luôn cảm nhận được điều đó. Những người xa Pháp lâu, họ có thể bật khóc, khi tình cờ nghe được ở đâu đó, một âm thanh quen thuộc của TGV đó, có thể chỉ đơn giản là một quảng cáo, hay đoạn phim nào ngắn, có xen lẫn tiếng còi, tiếng chạy của TGV. 


Cảnh ngồi trên tàu TGV


Sau đó mình đi đến Gare du nord, để chuyển tàu.  Từ Paris Montpassnass đến Gare du Nord đi tàu 4 qua Saint Denis, cái chỗ mà bọn khủng bố nó trú ẩn ấy. Cũng thấy hơi ghê ghê, mà cũng hem có sợ, vì"KHỦNG BỐ GẶP ĐƯỢC PHẢI CÓ DUYÊN ", chứ đâu phải muốn gặp được là được. 

Tối tầm 7h tối, mình về lại gare du nord để ăn tối cùng một người anh. Có chút hơi cảm động khi anh nhắn, : " Em đến gare du nord thì đợi anh ở đó, anh sẽ đến ngay, em không đi được một minh đâu ". Có lẽ, sau khủng bố, ai cũng thận trọng hơn xíu thì phải, 

Đây là lần đầu tiên, thứ mà chưa bao giờ mình làm ở Paris, đó là thoải mái dùng Iphone trong các bến Metro. Trước chẳng bao giờ dùng, vì trộm cướp nhiều dã man, mà bữa nay, mình có cảm giác an toàn hơn rất nhiều so với những lần trước. 

Sáng nay, sau khi chào tạm biệt nhà bạn Hồng, người bạn đã cho mình nghỉ lại một đêm, Mình đã dành một khoảng thời gian ngắn đi dạo một mình ở quận 13 và quận 1. Nhẽ ra định đến lại Tháp Effeil, nhưng tại lạnh quá, nên không đi nữa. Paris bình yên, nhẹ nhàng, và mình vẫn yêu nó theo cách riêng của mình.



Paris quận 1


Nếu bạn đã hoặc chưa từng đến Paris khi trẻ, thì hãy nên ước ao và thực hiện việc sống những ngày ở Paris theo cách mà bạn cảm nhận. Nó rất rất đặc biệt, Paris không chỉ có nổi tiếng bởi mấy điểm du lịch hút khách, mà đằng sau nó, là hàng loạt các câu chuyện mà năm này qua năm khác không bao giờ kể hết. Nó rất tuyệt.

Nếu có thơi gian, và có cơ hôi. Mình vẫn muốn, được sống và viêt tiếp tuổi thanh xuân của mình ở nơi này .